Tìm kiếm Blog này

Quan hệ VGCS - Tầu Cộng - Nga Xô: NB VIệt Thường

NB Việt Thường trả lời câu hỏi của báo Sài-Gòn Nhỏ

SG NHỎ:

- Người ta nói rằng để cho quan hệ hai nước bình thường, VN đã phải chịu nhượng bộ một số cơ bản với Trung Quốc. Những nhượng bộ đó là gì và vì sao VN lại chịu chấp nhận những nhượng bộ đó vào thời điểm đầu những năm 90?


NBVIỆT THƯỜNG:

- Về câu hỏi này thì tôi xin được trình bày: Không phải tận năm 90 mới có một số nhượng bộ cơ bản mà tôi đã trình bày. Ngay từ những năm 1951, khi mà tập đoàn việt gian cộng sản xuất hiện trở lại với danh xưng mới là đảng Lao Động Việt Nam. Trong điều lệ đảng của chúng (từ khóa 2 năm 1951, vì cần thiềt phải dựa vào sự trợ giúp của Trung cộng, nên Hồ cho ghi như sau:
“Đảng lao động Việt Nam lấy chủ nghĩa Marx, Engels, Lenin, Stalin và tư tưởng Mao trạch Đông kết hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam làm nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam.” (Văn kiện đảng (việt gian cộng sản) toàn tập – tập 12 – trang 444)

Nhưng Hồ vẫn cho thòng thêm một câu (vì hắn là con đẻ của Nga-xô) mà chúng ta cần lưu ý như sau:

“Đảng Lao Động Việt Nam nhận định cách mạng Việt Nam là một bộ phận khăng khít của phong trào hòa bình, dân chủ và xã hội chủ nghĩa thế giới do Liên xô lãnh đạo.” (sách đã dẫn – trang 445)

và về đảng viên, Hồ cho ghi như sau:

“… đ) luôn luôn cố gắng nâng cao trình độc chính trị, trau dồi tư tưởng của mình bằng cách học tập chủ nghĩa Marx, Engels, Lenin, Stalin và tư tưởng Mao Trạch Đông” (sách đã dẫn – trang 447).

Chúng đã khẳng định lấy tư tưởng Mao Trạch Đông làm nền tảng cho mọi hành động, mọi đường lối chính sách của chúng. Cái đó là sự nhượng bộ quan trọng nhất rồi. Bởi đó là tính cách toàn diện trong sự nhượng bộ. Tức là bất kể cái gì cũng phải theo tư tưởng của Mao Trạch Đông. Đấy là điều chúng ta phải lưu ý. Điều thứ hai là cũng ngay sau đó thì chúng ta cũng biết rằng Trung Cộng và tiếp theo là Nga xô là hai nước đầu tiên công nhận tính hợp pháp của tập đoàn việt gian cộng sản và lập đại-sứ với chúng. La Quý Ba được cử làm đại-sứ đầu tiên và đồng thời cũng là cố vấn chính trị. Nhưng thật sự hắn là thái thú của Tàu cộng bành trướng bên cạnh tập đoàn Việt gian cộng sản. Hay nói cho đúng hơn thì La Qúy Ba là phó toàn quyền cũng được, còn toàn quyền là tên Lavritchev, giữ chức đại-sứ đầu tiên của Nga xô, bên cạnh tập đoàn việt gian cộng sản.

Cả hai tên này đã có thành tích chỉ đạo tập đoàn việt gian cộng sản hoàn thành sự bành trướng của chủ nghĩa thực dân đỏ, cho nên khi về nước thì La Quý Ba được tiến cử là thứ trưởng bộ ngoại giao của Tàu cộng, còn Lavritchev cũng được đưa lên chức thứ trưởng ngoại giao Nga xô.

Như chúng tôi đã trình bày thì kể từ đó (1951), trong mọi lãnh vực chứ không phải chỉ là về đất đai sông biển, mà mọi hoạt động xã hội của VN (vùng do việt gian cộng sản tạm quản lý) thì mọi hoạt động cả vật chất lẫn tinh thần, từ tôn giáo cho đến giáo dục cho đến truyền thống dân tộc, truyền thống lịch sử, đều bị xóa bỏ để thay thế bằng những gì mà Tàu cộng và Nga xô chỉ đạo. Kể từ đó mọi hoạt động của cái gọi là chính phủ Việt Nam, với một số trí thức, đảng phái không cộng sản đã bị đàn áp, trở thành bù nhìn thì vẫn làm ra vẻ giương cao ngọn cờ chống thực dân Pháp giành độc lập dân tộc như cuối năm 1946 trở đi, thì thực tế đã biến thành mọi hoạt động chính trị quân sự chỉ có mục đích duy nhất là mở rộng thuộc địa đỏ cho Nga xô và Tàu cộng bằng xương máu của nhân dân Việt Nam. Cho nên ngay từ bấy giờ cái gọi là chính phủ Hồ chí Minh thực sự là công cụ của các mẫu quốc Nga xô và Tàu cộng, có nghĩa đó là một chính phủ việt gian. Kề từ đó cuộc chiến tranh thực tế là chiến tranh giành thuộc địa của Nga xô, Tàu cộng. Mục tiêu độc lập dân tộc và toàn vẹn lãnh thổ cho VIệt Nam là hoàn toàn không còn nữa, kể từ lúc lực lượng quân sự, khởi đầu là sự hợp nhất các lực lượng quân đội của Việt Nam Quốc Dân Đảng, Việt Cách, Việt Minh và của cả chính phủ Trần Trọng Kim, cộng với thanh niên Việt Nam xung phong ra nhập lực lượng quân sự theo lời kêu gọi của chính phủ kháng chiến chống Pháp (đa Đảng), từ cái tên Quân đội Quốc gia bị đổi tên thành quân đội nhân dân hay bộ đội cụ Hồ; và từ cái tôn chỉ “trung với nước, hiếu với dân” bị đổi thành “trung với đảng, hiếu với dân”. Như thế có nghĩa cái lực lượng đó chiến đấu không phải vì quốc gia dân tộc mà vì yêu cầu chính trị của đảng việt gian cộng sản. Cái mục tiêu chính trị đó là mục tiêu “thế giới đại đồng”. Có nghĩa là cái thế giới đó là của Nga xô, Tàu cộng và các thuộc địa và nô lệ đỏ.

Vế vấn đề này những ngòi bút phương Tây chỉ viết theo quan điểm chính trị của đảng phái họ, quyền lợi nước họ, cũng như cần phải thấy rằng có khi chính họ không nhìn ra vấn đề này vì họ chỉ là những kẻ cưỡi ngựa xem hoa, khả năng hạn chế, yếu kém đạo đức và lương tâm của người cầm bút. Nhưng vì họ có điều kiện quảng bá những sản phẩm của họ và được sự hỗ trợ của các thế lực chính trị hoặc tài phiệt sau lưng. Còn chúng ta, những người Việt Nam đa số hay còn mắc bệnh tôn sùng nước ngoài và cũng không có điều kiện để nghiên cứu và hiểu biết về một sự kiện lịch sử hoàn toàn khác lạ với không chỉ lịch sử của dân tộc Việt Nam, mà của cả thế giới nói chung. Cho nên chưa nhận thấy được Nga xô mượn chủ nghĩa Marx để che đậy bộ mặt thực dân đỏ và Tàu cộng mặc cái áo chủ nghĩa Marx để che đậy tư tưởng bành trướng đại Hán, vốn là tư tưởng tồn tại cả ngàn năm của nước Tàu. Còn việt gian cộng sản dùng chủ nghĩa Marx để che đậy bộ mặt bán nước cho các thực dân đỏ một cách rất tự nguyện.

Tất cả ngôn ngữ của cái gọi là “cách mạng” chỉ là che đậy sự thực lịch sử và đưa quần chúng nhân dân đi vào chỗ mơ hồ.

Ngay từ cuộc chiến ở biên giới Cao Bằng, Lạng Sơn năm 1950, trên thực tế Tàu cộng đã nắm quyền chỉ đạo, về quân sự, về đào tạo giáo dục (cho mở khu học xá cho người Việt ở Nam Ninh và cũng đào tạo về quân sự về chính trị cho việt gian cộng sản) và cũng từ đó, dựa vào Tàu cộng, Hồ mới cho tái xuất đảng việt gian cộng sản mà chúng đã tự giải tán từ sau tháng 8 năm 1945, để đánh lừa các đảng phái theo tôn chỉ quốc gia dân tộc và toàn dân Việt Nam. Tàu cộng sử dụng đảng việt gian cộng sản trong danh xưng mới là đảng Lao Động Việt Nam để che mắt nhân dân thế giới, chứ còn các đảng phái chính trị trên thế giới thì họ cũng chẳng lạ gì. Tiếp theo đó cũng là Tàu cộng chỉ đạo với sự thôi thúc của Nga sô, Hồ chí Minh và đảng việt gian cộng sản lại trở lại thực thi cái gọi là “trí, phú, địa, hào, đào tận gốc, trốc tận rễ”. Có khác là do tình hình mới và kinh nghiệm lịch sử cũng như lực lượng những người Việt Nam không theo cộng sản còn rất nhiều, đó là lực lượng mà chúng ta có thói quen gọi là những người Quốc-gia tập trung dưới sự chỉ đạo của Quốc-trưởng Bảo Đại sau khi được Pháp trao trả quyền độc lập. Nhưng vì lúc bấy giờ cái quá khứ thực dân Pháp đã khiến nhân dân Việt Nam chưa đủ tỉnh táo đồng thời những âm mưu nham hiểm của tập đoàn việt gian cộng sản và hai mẫu quốc đỏ Nga sô Tàu cộng chưa bộc lộ thật rõ ràng bộ mặt thực dân, vì chúng đã lợi dụng tập đoàn viêt gian Hồ chí Minh thực thi những công việc mà do thực dân đỏ yêu cầu. Đó là chúng rút ra từ bài học lịch sử của chủ nghĩa thực dân phương Tây. Cho nên việc chính phủ Bảo Đại chỉ có con đường duy nhất cứu nguy dân tộc trong lúc đó là phải liên-hiệp với Pháp đã khiến bộ máy tuyên truyền của cả hệ thống thực dân đỏ trên toàn thế giới, trong đó có cả tại nước Pháp, phản tuyên truyền, khiến tính chính nghĩa của cuộc chiến chống tụi xâm lược đỏ bị hạ phong. Nhất là việc tuyên truyền và phản tuyên truyền của chính phủ Bảo Đại không những bản thân đã yếu kém và gần như không được sự ủng hộ và hỗ trợ của các tiếng nói trên thế giới.

Có thể nói rằng sự tồn tại của chính phủ Bảo Đại, và sau này là của hai nền đệ nhất và đệ nhị Việt Nam Cộng Hòa, chủ yếu về mặt chiến đấu hy sinh là của lực lượng quân sự và nền tảng chính trị ở nông thôn chính là lớp giáo dân. Đó là hai cột trụ của thành trì chống xâm lược đỏ Nga xô, Tàu cộng thông qua lũ ngụy quân việt gian cộng sản và tập đoàn đảng cộng sản việt gian, từ đó cho đến tận nay.

Trận Điện Biên Phủ là đỉnh cao sự thâm nhập quân sự của Tàu cộng vào VN và cũng là đỉnh cao sự phụ thuộc toàn diện của tổ chức việt-gian cộng-sản đối với Tàu cộng bởi vì các cơ quan (chuyên chính và công an) của việt-gian cộng- sản trong thực tế do Tàu cộng lèo lái và phục vụ cho quyền lợi cho Nga xô và Tàu-cộng.

Vì những lý do đó mà việc dọn đường cho đất nước và dân tộc Việt Nam hoàn toàn trở thành tài sản của thực dân đỏ Nga xô, Tàu cộng là việc phải tiêu diệt tất cả bốn tầng lớp rường cột của xã hội Việt Nam, tức là Trí, Phú, Địa, Hào. Phải tiêu diệt đến cái mức độ là đào tận gốc, trốc tận rễ để làm gì? Một đất nước mà các tầng lớp rường cột nói trên trong xã hội bị tiêu diệt thì rõ ràng là chỉ còn có những người lao động bằng cơ bắp. Quả thực là vừa dễ dàng thôn tính, cai trị mà cũng bộc lộ rõ cái dã tâm nô lệ hóa của thực dân đỏ còn tàn bạo hiểm độc gấp triệu lần thực dân phương Tây. Cho nên tội ác của tụi việt gian thờ thực dân đỏ cũng gấp nhiều triệu lần so với tụi việt gian thờ thực dân phương Tây.

Rút kinh nghiệm từ vụ Xô viết Nghệ Tĩnh của năm 1930 – 1931, tên đại việt gian Hồ chí Minh và cái đảng việt gian của chúng lại dùng chữ nghĩa để làm mơ hồ mọi người:
1- Diệt trí được gọi là cách mạng văn hóa tư tưởng cùng với những cuộc chỉnh huấn thường xuyên và bưng bíp thông tin;
2- Diệt Phú được gọi là cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh cùng với hợp doanh và lập các hợp tác xã tiêu thụ cũng như sản xuất;
3- Diệt Địa bằng cái  gọi là cải cách ruộng đất tiến tới hợp tác hóa nông nghiệp;
4-Diệt Hào bằng cái gọi là chỉnh đốn tổ chức tiếp theo là xử dụng lũ vô sản lưu manh thành thị và nông thôn cùng với lũ đầu hàng sau chỉnh huấn vào mọi chức vụ hành chính từ cơ sở tới trung ương.

Với cái gọi là bốn cuộc cách mạng đó, đảng việt gian cộng sản Hồ chí Minh hoàn toàn coi như là được Bolshevick hóa, như lời Hồ đã hứa trong thư gửi quốc tế ba (tức bộ thuộc địa của Nga xô), được viết từ 1929. Có nghĩa là trong đảng việt gian cộng sản hoàn toàn không còn bất kể một ai có ý thức về quốc gia dân tộc, còn lòng yêu nước Việt Nam và dân tộc Việt Nam mà chỉ toàn là những tên trong mọi hành động và suy nghĩ đều hướng về tổ quốc thứ hai của chúng là Nga xô, cùng với anh Hai của chúng là Tàu cộng.

Hệ lụy của những việc đó được chứng minh bởi sự câm lặng của cả đảng việt gian cộng sản trong những vụ việc dâng đất dâng biển cho Tàu cộng, dâng tài nguyên thiên nhiên và lao động cho Nga xô (như các mỏ dầu, cảng Cam Ranh, lao động ở Si-be-ry, cũng như cuộc hiến xâm lược vào Việt Nam Cộng Hòa, sẵn sàng nổ súng vào dân thường, trường học, các di tích văn hóa lịch sử, các cơ sở tôn giáo.Từ khi Hồ còn sống cho đến nay mọi hành động, đường lối chính sách vẫn là như vậy, toàn dân Việt Nam từ sau 30 tháng 4 1975, dù là ở phía Nam hay phía Bắc đều cùng một thân phận nô lệ đỏ. Còn tập đoàn việt gian cộng sản càng ngày càng bộc lộ rõ là công cụ của Nga xô và Tàu cộng.


Như vậy sẽ có người hỏi tại sao lại có cuộc chiến giữa việt gian cộng sản và Tàu cộng vào năm 1979?

Như chúng tôi đã trình bày nhiều lần, căn cứ vào chính tài liệu của tập đoàn việt gian cộng sản còn giữ lại trong các văn kiện của chúng như “Văn kiện đảng toàn tập hay Hồ chí Minh toàn tập”…  thì đảng việt gian cộng sản là do Nga xô thông qua bộ thuộc địa (tức quốc tế 3) đã cho tuyển lựa nhân sự người Việt Nam, đào tạo về lý luận, huấn luyện về tuyên truyền, về khủng bố và về lật đổ, tạo nội chiến để đạt mục tiêu cuối cùng là cướp được bộ máy nhà nước. Rồi, khi đã nắm được bộ máy nhà nước trong tay, tổ chức việt gian cộng sản thực sự là một chi bộ của đảng cộng sản Nga hay nói cách khác là nhân sự của thực dân đỏ Nga xô để che mắt thế giới cũng như người dân Việt Nam về bộ mặt thực dân đỏ trong việc xử dụng và đất nước và nhân dân Việt Nam như tài sản và nô lệ các loại. Xử dụng nô lệ Việt Nam trong việc mở rộng thuộc địa đỏ cho Nga xô, vì thế Nga sô mới ra lệnh cho tập đoàn việt gian cộng sản phải lấy cái tên là đảng cộng sản Đông dương. Có nghĩa là chúng không chỉ nô lệ hóa nhân dân Việt Nam cho Nga xô mà còn có trách nhiệm bằng mọi cáck kể cả vũ trang nô lệ hóa nhân dân Lào và nhân dân Cambode, cũng như biến toàn vẹn lãnh thổ của ba nước Động Dương thành thuộc địa đỏ của Nga xô.

Ngay từ khi cho hình thành đảng cộng sản Đông Dương thì Nga xô đã xử dụng nó vào 2 mục đích:
1- Mở rộng thuộc địa đỏ cho Nga xô ra toàn bộ Đông Nam Á. Đó là lý do tên đại việt gian Hồ chí Minh đã được phái đi xây dựng các tổ chức gọi là cộng sản ở cả Thái Lan, Mã Lai…
2- Vì Nga xô biết rằng với một đất nước hơn 9 triệu km vuông, với một dân số vào loại động nhất thế giới vào thời kỳ đó lại được nuôi dưỡng qua hầu hết các triều đại trong lịch sử nước Tàu bằng chủ nghĩa đại Hán bành trướng, thì chắc chắc đảng cộng sản Tàu cũng sẽ theo truyền thống đó để trở thành đối thủ chính yếu trong việc giành chức bá chủ của thế giới thực dân đỏ. Cho nên đảng cộng-sản Đông Dương, một khi hoàn thành sự nghiệp bành trướng đỏ của Nga xô trên cả ba nước Đông Dương sẽ phải là con đê chắn sự bành trướng đại Hán ra vùng Đông Nam Á.

Nhưng vì trong giai đoạn bành trướng thực dân đỏ Nga xô ở Việt Nam mà lại cách xa với mẫu quốc Nga xô, cho nên dưới sự chấp nhận của Nga xô, Hồ chí Minh và đảng việt gian của hắn buộc lòng phải dựa vào Tàu cộng và cũng dành cho Tàu cộng một số quyền lợi như dâng đất dâng biển, như ghi vào điều lệ đảng việt gian của chúng cái gọp là tư tưởng Mao Trạch Đông, cũng như chấp nhận các thái thú Tàu cộng trong cái gọi là thực thi bốn cuộc cách mạng như đã nói ở trên. Phải làm như vậy vì hoàn cảnh lúc đó, với bản chất việt gian bán nước giết dân, Hồ và đảng việt gian cộng sản không thể có con đường lựa chọn thứ hai.

Nếu chúng ta có nghiên cứu kỹ lưỡng về con người Hồ chí Minh thì sẽ thấy rằng hắn đóng khá thành công vai trò hèn hạ khi tuân lệnh các thái thú Tàu cộng, như vụ giết bà địa chủ Nguyễn Thị Năm, mà đã có nhiều ngòi bút đề cập đến. Cũng như Hồ cho rập khuôn tất cả những đường lối chỉ đạo của Tàu cộng trong mọi hoạt động của tổ chức việt gian cộng sản kể cả việc xử dụng những tên việt gian hoàn toàn trung thành tuyệt đối với Tàu cộng như Hoàng văn Hoan, Chu văn Tấn, Lê Quảng Ba, Nguyễn Chí Thanh… và nhận phái viên của Mao tham gia vào chấp hành trung ương của việt gian cộng sản là Lý Ban (vì thế cho nên mặc dù Lý Ban còn rất trẻ tuổi nhưng bao giờ Hồ cũng gọi là tiên sinh.).

Chỉ riêng cái việc Hồ gọi Lý Ban (phái viên của Mao được bổ sung vào ban chấp hành trung ương việt gian cộng sản) là “tiên sinh”, đã cho thấy tên đại việt gian Hồ chí Minh là một tên đầy thủ đoạn. Cùng là cộng sản với nhau, chưa nói đến Lý Ban, về danh xưng là một thành viên trong cái trung ương của tổ chức việt gian cộng sản của Hồ, thế mà Hồ không gọi là “đồng chí hoặc chú” như gọi những tên việt gian cộng sản khác, đủ cho thấy qua việc này:
1. Hồ tôn trọng Lý Ban, không dám đứng ngang hàng, bình đẳng, vì Hồ muốn qua việc này chuyển đến Mao rằng  Hồ một lòng một dạ tôn kính Mao như bề trên hay nói cách khác là ông chủ lớn.
2. Nếu suy nghĩ kỹ thì sẽ thấy Hồ cũng muốn nhắn nhủ với Nga xô rằng lúc nào hắn cũng nhớ Nga xô đã đẻ ra hắn và cái tổ chức việt gian cộng sản. Vì tình hình lúc đó hắn buộc phải “ở đợ” cho Tàu cộng nhưng vẫn ghi nhớ rằng cần phải giữ khoảng cách (nghĩa là có sự phân biệt) với Tàu cộng. Và đây cũng là một cách báo hiệu cho những tên việt gian cộng sản xung quanh hắn biết được thái độ của hắn đối với Nga xô và Tàu cộng để tùy trình độ thông minh của từng đứa mà có cách ứng xử cho thích hợp.

Nhưng mọi hành động và ngôn ngữ của Hồ làm sao qua được mắt của Mao, cho nên khi Hồ chết (9/1969), cả Mao và Lâm Bưu biểu hiện sự nhạt nhẽo bằng cách chỉ cho thư ký riêng mang vòng hoa đến viếng Hồ tại sứ quán việt gian cộng sản ở Bắc Kinh. Còn trước đó, khi việt gian Nguyễn chí Thanh chết (1967), cả Mao và Lâm Bưu đều đích thân đến sứ quán việt gian cộng sản ở Bắc Kinh và cùng nghiêng mình tưởng niệm một cách trân trọng đối với tên việt gian trung thành Nguyễn chí Thanh.


Cho nên tên đại việt gian Hồ chí Minh đã rất láu cá khi hắn làm ra vẻ chấp hành ngoan ngoãn các chỉ thị dạy bảo của phái viên của Mao một cách rất lộ liễu, là nhằm hai mục đích một lúc:
  1. Núp sau lưng các tên cố vấn do Mao phái sang và xử dụng các biện pháp tàn bạo thú tính của Tàu cộng để thực thi cái gọi là “Trí, phú, địa , hào, đào tận gốn, trố tận rễ”, nhằm dọn đường cho sự cai trị toàn diện và tuyệt đối của Nga xô ở Việt Nam trong tương lai. Nếu ai đó ca thán thì sẽ chỉ nghĩ rằng Hồ bị bắt buộc phải làm theo ý Mao mà thôi. Đến nay lũ phản tỉnh cuội, đặc công đỏ như tụi Bùi Tín, Vũ thư Hiên, Nguyễn minh Cần và sử nô các loại là người Việt Nam ở cả trong và ngoài nước, mà cả người ngoại quốc nữa cũng vẫn mơ hồ về chuyện đó nên cho rằng Hồ chỉ có tội không dám cưỡng lại lệnh của Mao?!!
  2. Làm cho cán bộ, đảng viên và nhân dân Việt Nam thầm oán Tàu cộng. Đồng thời cũng là dọn đường cho màn hề sau này của Hồ được gọi là “Hồ sụt sùi nước mắt xin nhận có sai lầm trong Cải cách ruộng đất và v.v…, vì bị sức ép của các cố vấn Tàu cộng.


Mao cũng chẳng lạ gì Hồ, nên hắn đã lợi dụng thời thế đó, “thừa gió bẻ măng” để lấn đất, lấn biển, ra mặt can thiệp và chỉ đạo trực tiếp vào mọi hoạt động của tập đoàn việt gian cộng sản. Mao bắt Hồ phải chấp nhận để biến Việt Nam thành bãi rác thải công nghiệp, như phải xây dựng khu công nghiệp liên hợp gang thép ở Thái Nguyên (là đồ phế thải từ nhà máy ở Mãn Châu của Nhật từ thời thế chiến đệ nhất) cho nên càng sản xuất thì càng lỗ, giá thành cao gấp chục lần so với nhập ngoại. Như phải nhận xây dựng khu liên hợp công nghiệp Việt Trì, nhà máy dệt 8-3, nhà máy xay sát gạo Hưng Yên, Hà nội,v.v…  Như phải giữ nguyên hệ thống đường xe lửa đã lạc hậu từ thời thực dân Pháp để lại. Đó là lý do Tàu cộng bắt phải cho mở đường bộ từ Tàu sang Việt Nam đến tận Đông Anh, Hà nội. Cũng như tập đoàn việt gian Hồ chí Minh buộc phải cho quân Tàu cộng độc quyền quản lý khu núi Cánh Diều (Ninh Bình); phải xây đài thu phát sóng truyền thanh khá tối tân, do Nga xô viện trợ, ở biên giới Cao Bằng với Tàu. Cho nên trong trận xâm lược 1979, Tàu cộng đã nhanh chóng chiếm đài thu phát này và gỡ toàn bộ máy móc mang về Tàu.

Một mặt Tàu cộng vẫn giúp đỡ tận tình việt gian cộng sản vũ trang xâm lược Việt Nam Cộng Hòa, một mặt ngấm ngầm tìm cách móc nối với Việt Nam Cộng Hòa (nhưng không thành công) và bắt đầu kế hoạch tháo gỡ cái thế gắn bó của ba nước Việt, Miên, Lào qua bàn tay của cái gọi là đảng cộng sản Đông Dương, là con đẻ của bành trướng Nga xô ở Đông Nam Á. Cho nên năm 1951 Mao thúc ép Hồ phải cho tái xuất hiện tập đoàn việt gian cộng sản trong danh xưng mới là đảng Lao động Việt nam để xé lẻ cái đảng cộng sản Đông Dương (công cụ của Nga xô) thành ba mảng là:
1.     Đảng Lao động Việt nam;
2.     Đảng nhân dân cách mạng Lào;
3.     Đảng nhân dân cách mạng Cambode.

Và từ đó Mao tìm cách giảm ảnh hưởng của cộng sản Việt Nam trong tổ chức của Lào và của cả Cambode.

Độc địa hơn nữa, sau này khi tập đoàn việt gian cộng sản Hồ chí Minh phải dựa vào Mao để vũ trang xâm lược Việt Nam Cộng Hòa, Mao còn ép Hồ phải dựng ra cái gọi là đảng nhân dân cách mạng Việt Nam ở trong Nam, và phải đưa tên việt gian Nguyễn chí Thanh, một tên cuồng tín thờ Tàu cộng, vào Nam giữ chức vụ bí thư của cái đảng nhân dân cách mạng Việt Nam đó. Để nếu khi vũ trang xâm lược Việt Nam Cộng Hòa thành công thì cái đảng nhân dân cách mạng Việt nam do Nguyễn chí Thanh cầm đầu sẽ là công cụ của Tàu cộng, và sẽ liên kết với nhóm Pôn-Pốt của cộng sản Cambode cũng như với cộng sản Lào qua nhân vật Xu-va-na Phu-vông để khống chế trở lại đi tới triệt tiêu cái gọi là đảng Lao-động Việt nam của Hồ ở phía Bắc vì thế Mao đã có kế hoạch không chỉ nắm chặt lấy Pôn Pốt, Iên-xa-ri, Khiêu-xăm-phon đồng thời cũng nuôi dưỡng nhân vật Sihanouk và gia đình. Đối với Lào thì giúp nhà vua Lào và tìm cách hoà giải hai anh em Xu-va-na Phu-ma (thủ tướng chính phủ vương quốc Lào) và Xu-va-na Phu-vông, là ủy viên bộ chính trị của đảng nhân dân cách mạng Lào (tức cộng sản). Và Mao còn lợi dụng việc độc quyền làm đường giao thông bộ ở phía Bắc Việt Nam để làm luôn giao thông bộ cho Lào tới sát biên giới Cambode (chỉ cách độ 15 km). Từ đó nhiều hàng viện trợ của Mao cho Lào và Cambode, trước đây phải qua tay việt gian cộng sản, thì đã phần lớn trao trực tiếp cho Lào và Cam bốt, nhằm phá sự khống chế của việt gian cộng sản đối với các đảng cộng sản Lào và Cambode.


Giờ xin được quay trở lại từ hội nghị Genève năm 1954 về Việt Nam. Chính vì muốn nắm chặt hơn nữa tập đoàn việt gian cộng sản, nên Tàu cộng mới hãm cái đà thừa thắng xông lên của cái gọi là “chiến thắng Điện Biên Phủ” để quyết định chia đôi Việt Nam, buộc Hồ tuy trung thành với Nga xô, nhưng về địa lý lại cách xa ngàn trùng, nên dù muốn hay không Hồ bắt buộc phải phụ thuộc vào Tàu cộng để vũ trang xâm lược nốt Việt Nam Cộng Hòa. Như thế Mao mới càng có điều kiện thâm nhập về nhân sự và gây ảnh hướng sâu rộng trong mọi sinh hoạt xã hội ở Việt Nam và cả trong nội bộ đảng việt gian cộng sản.


Ta thử hỏi, tại sao Hồ và tập đoàn việt gian cộng sản đã thờ Nga xô là mẫu quốc, lại có thể chấp nhận thỏa mãn mọi yêu sách của Tàu cộng?

Lý do không có gì là khó hiểu. Nếu chúng ta thực sự bỏ công sức nghiên cứu thì sẽ thấy rằng: Bản chất Hồ là một tên đại việt gian, tuyệt đối trung thành với Nga xô. Hắn đã lèo lái cho toàn đảng của hắn trung thành với Nga xô (như lời hứa trong lá thư năm 1929) và cũng bằng nhiều biện pháp làm cho toàn đảng việt gian cộng sản trung thành với hắn (tức là xử dụng cái gọi là bốn cuộc cách mạng. Cho nên hắn tự xưng là “cha già dân tộc”; đổi tên Quân-đội Quốc-gia thành cái gọi là quân đội nhân dân và “lính cụ hồ”; “công an cụ Hồ”, “dân cụ Hồ”, “thiếu nhi cụ Hồ”, “đất cụ Hồ”, “gạo cụ Hồ”, thậm chí cả “hạt muối cụ Hồ” và v.v…

Cho nên Hồ đã thực thi bốn cuộc cách mạng kết hợp với âm mưu cho con đường vì Nga xô mà chống Tàu cộng như kế hoạch mà Nga xô đã trao cho khi đặt tên đảng cộng sản Việt Nam là đảng cộng sản Đông Dương vào 1930.

Vì thế:
  1. Hồ cho tiêu diệt các thành phần rường cột của Việt Nam, để lại thành phần lao động cơ bắp, như thế dễ dàng chấp nhận thân phận làm nô lệ cho Nga xô qua mỹ tự “vô sản quốc tế”, “thế giới đại đồng”, để sau đó dễ dàng chịu sự phụ thuộc toàn diện như thí dụ “thực hiện phân công trong kinh tế xã hội chủ nghĩa do Liên Xô lãnh đạo “!” Như thế trên thực tế chúng thừa nhận Nga xô là chủ nhân ông một cách toàn diện: Cả đất đai sông biển, cả con người Việt Nam là tài sản của Nga xô. Còn đảng việt gian cộng sản là nhân sự trong bộ máy do Nga xô chỉ đạo để quản lý và khai thác những tài sản đó cho Nga xô.
  2. Tiêu diệt các tôn giáo để tạo ra một thứ tôn giáo mới (núp dưới khái niệm “đảng”, nhằm trói buộc người dân Việt Nam đặc biệt là lũ đảng viên việt gian cộng sản tự nguyện làm nô lệ cho Nga xô. Cái tôn giáo mới này có các thần thánh là lũ cầm đầu của đảng cộng sản Nga xô; các chức sắc giữ đền thờ là những tên việt gian cộng sản từ trung ương tới địa phương; toàn thể nhân dân Việt Nam sẽ bị bó buộc phải là tín đồ của cái tôn giáo đó (như Hồ đã hứa với Nga xô từ 1929 là Bolshevik toàn đảng tiến tới Bolshevik toàn dân Việt Nam); Còn thiên đường là cái gọi “thế giới đại đồng” do Nga xô vẽ ra, ở ngay dưới trần!? Nhưng cái thiên đường đó chưa bao giờ xuất hiện và cũng sẽ chẳng bao giờ xuất hiện, vì ngay tụi cầm đầu các tổ chức cộng sản trên toàn thế giới cũng cãi nhau như ếch nhái trong đêm, mà cũng chẳng kẻ nào mô tả được cái thiên đường đó dài ngắn, rộng hẹp ra sao!!!
  3. Đặc biệt lợi dụng cái gọi là bốn cuộc cách mạng, Hồ cho tiêu diệt những người Việt Nam dù đang ở trong hay ngoài tổ chức việt gian cộng sản, vẫn còn giữ lòng yêu nước, còn tự hào là người Việt Nam, còn ghi nhớ tinh thần quốc gia dân tộc cũng như truyền thống văn hóa và lịch sử của dân tộc. Hồ cũng nhằm tiêu diệt từ cơ sở những ảnh hưởng của nhóm Trường Chinh, Lê văn Lương, Hoàng quốc Việt, Chu văn Tấn…, là nhóm ảnh hưởng của Tàu cộng. Và một mặt nữa, Hồ cho thanh lọc để trong đảng việt gian cộng sản chỉ còn lũ vô sản lưu manh thành thị và nông thôn; và những lũ dù có được ăn học thì cũng đã đầu hàng, phản bội lại quốc gia dân tộc, nghĩa là một lũ mặt người dạ thú như kiểu Bùi Tín, Nguyễn đình Thi, Cù huy Cận, Hoàng minh chính, Võ nguyên Giáp, Tố Hữu và … 
Nhờ hiệp định Genève 1954 về Việt Nam, Hồ và tập đoàn việt gian cộng sản được tạm thời quản lý nửa nước Việt Nam, từ vỹ tuyến 17 trở ra Bắc, thì ngụy quyền việt gian cộng sản Hồ chí Minh đã có nhiều điều kiện trực tiếp nhận viện trợ mọi mặt và các loại cố vấn Nga xô cho việc bành trướng chủ nghĩa thực dân đỏ Nga xô ra toàn Đông Dương.

Trước đó, Nga xô muốn tiếp xúc với việt gian cộng sản chỉ có thể dùng đường bộ và đường sắt nhưng phải đi qua Tàu cộng (suốt từ Bắc chí Nam nước Tàu). Còn từ khi Hồ được vào Hà-nội thì Nga xô đã trực tiếp xử dụng đường hàng không qua các sân bay Gia Lâm, Hà nội; Cát bi, Hải Phòng và cả sân bay Vinh, Nghệ An cũng như sân bay Bạch mai, Hà-nội nhưng có giới hạn vì hai sân bay Vinh và Bạch Mai quá nhỏ. Về đường biển Nga xô xử dụng các cảng Hải Phòng; cảng Hòn Gai, Quảng Ninh và cảng Bến Thủy (Vinh, Nghệ An).

Tòa sứ quán Nga xô thật là đồ xộ, chiếm trọn vẹn trường nữ trung học của thực dân Pháp xưa kia, có tên Félix Faure; gần như tất cả các vila to và đẹp gần quanh đó, kể cả những vila ở đường Khúc Hạo, Trong đó có tư gia của Phạm văn Đồng, liền tường với sứ quán Nga xô, và đi bộ chỉ độ 10 phút là đế phủ chủ tịch ngụy quyền việt gian cộng sản của Hồ (sau này Hồ cho làm thêm ngôi nhà sàn ở trong đó, chứ không phải như tên Trần Nhu bịa chuyện đăng trên web VietnamExodus và vài web điện tử khác rằng ngôi nhà sàn đó ở 12 Ngô Quyền, Hà-nội!?!?!?); cũng chỉ hơn 10 phút là tới khu văn phòng trung ương đảng việt gian cộng sản; chiếm toàn bộ trường trung học Albert Sarraut. Từ sứ quán Nga xô đến phủ thủ tướng ngụy quyền của Phạm văn Đồng (ở sau lưng của phủ chủ tịch của Hồ); đến bộ ngoại giao ngụy quyền việt gian cộng sản (sở tài chánh thời thực dân Pháp) cũng chỉ khoảng 15 phút đi bộ. Và nếu đi tới tư gia của bọn việt gian Lê Duẩn, Trường Chinh, Võ nguyên Giáp, Nguyễn duy Trinh, Tố Hữu, Nguyễn văn Vịnh và Lê Liêm… cũng chừng 15 đến 20 phút là cùng.


Nga xô thì thâm hiểm, còn Tàu cộng thì đại lưu manh.

Cho nên một mặt Nga xô cho quan chức thuộc địa đỏ ào ào sang Bắc Việt Nam, với danh xưng Nga xô, thì cũng cho tuyển người để đào tạo, cả từ quân sự đến khoa học kỹ thuật; cả từ văn hóa nghệ thuật đến giáo dục… trong con em của việt gian cộng sản, nghĩa là nắm lấy tầng lớp trên trong số nô lệ đỏ. Như về quân sự, các sĩ quan ngụy quân được cho qua Nga xô đào tạo lại kể cả lũ tướng lãnh như Văn tiến Dũng, Hoàng văn Thái, Lê trọng Tấn, hoàng minh Thảo, Phạm ngọc Mậu, Nguyễn Quyết, Hoàng Cầm, Phùng thế Tài, Giáp văn Cương, Vũ Lăng, Lê ngọc Hiền, Nguyễn văn An, Phạm Hồng Cư… Hầu hết lũ nắm về khoa học kỹ thuật đều có Nga xô đào tạo, từ Nguyễn văn Hiệu, Nguyễn văn Đạo, Nguyễn đình Tứ, Vũ đình Cự đến Phan đình Diệu; cũng như về khoa học xã  hội là Đặng xuân Kỳ, con trai của Trường Chinh; Phan đăng Tâm; con trai của Phan đăng Lưu và những tên khác như Nguyễn hữu Chỉnh (tiến sĩ chính trị kinh tế) từng phụ trách bình luận chính trị quốc tế của báo Nhân Dân từ thời kỳ Hoàng Tùng làm tổng biên tập, cho đến Tô ngọc Thanh, viện trưởng dân tộc học (con của Tô ngọc Vân), Nguyễn văn Phúc viện trưởng viện văn học; Xuân Trường, viện trưởng viện nghệ thuật , sau còn giữ chức trưởng ban văn hóa tư tưởng và … Ngay cả các cán bộ của trung ương việt gian cộng sản như Hoàng Tùng, Trần quang Huy, Trần Vỹ, Trần Sâm (hai tên này là phó bí thư việt gian cộng sản ở Hà nội qua các đời bí thư thứ nhất theo thứ tự, Trần quốc Hoàn, Trần danh Tuyên, Nguyễn văn Trân, Nguyễn Lam, Hoàng văn Hoan, Lê văn Lương, Nguyễn thanh Bình (cháu rể của Lê Đức Thọ).

Còn Tàu cộng chỉ đào tạo một số giáo viên bậc trung học, như kiểu Tôn gia Ngân (con trai Tôn quang Phiệt), sau làm trưởng ty giáo dục Thanh Hóa, quan thày đầu tiên của cuội dân chủ Nguyễn thanh Giang và là cha đẻ của Tôn vân Anh, trong nhóm cuội ở Đông Âu hiện nay. Tàu cộng cũng đào tạo công nhân ngành đường sắt, xây dựng cầu cống và đường bộ, thợ dệt và đặc biệt nắm chặt khu liên hợp gang thép Thái Nguyên và khu công nghiệp Việt Trì. Ngoài ra Tàu cộng cũng đào tạo một số cán bộ chính trị cho ngụy quân việt gian cộng sản, một số trong tuyên huấn, dân vận, công đoàn… Thí dụ như việt gian Nguyễn Chương, ủy  viên ban tuyên giáo trung ương, cán bộ giảng dạy chính trị của trường Nguyễn ái Quốc, sau làm bí thư tỉnh ủy của cộng sản ở tỉnh Hải Dương và sau cùng là thứ trưởng thứ nhất kiêm bí thư đảng đoàn việt gian cộng sản của bộ nông trường ngụy quyền việt gian cộng sản, mà tên thiếu tướng việt gian cộng sản Đặng kiên Giang (trong vụ án xét lại) cũng là thứ trưởng.

Cả Nga xô và Tàu cộng đều công khai tìm mọi cách nắm lấy tập đoàn việt gian cộng sản cũng như tuyên truyền đường lối sùng bái Nga xô hoặc Tàu cộng trong nhân dân Việt Nam.

Tóm lại là Hồ biết rằng Tàu cộng dư biết quan điểm chính trị của Hồ là hoàn toàn ngả về phía Nga-xô. Nhất là từ khi Hoàng văn Hoan, rời chức đại sứ việt-gian-cộng-sản tại Bắc-kinh để trở về VN nhằm có thể thường xuyên dự họp bộ chính trị việt-gian-cộng-sản, thì Hồ chỉ cho họp khi nào Hoan vắng mặt. Cho nên Hoàng văn Hoan phát chán, suốt ngày đến nhà bồ nhí ở đường Quan Thánh, Hà-nội, hú hí. Còn không thì lại than đau ốm, đi nước ngoài chữa bệnh, chủ yếu là sang Tàu cộng.

Tàu cộng chuẩn bị cho việt-gian-cộng-sản "một bài học" từ khi đó, nhưng vì còn mắc chuyện rối ren trong nước về cái gọi là "cách mạng văn hóa" với các "tiểu tướng hồng vệ binh" và chưa nắm được Lào cộng. Lợi dụng những khó khăn đó của Tàu cộng, Nga-xô càng đẩy mạnh viện trợ cho việt-gian-cộng-sản về quân sự từ nhu cầu phòng thủ ở phía Bắc VN chống không quân Mỹ đánh "leo thang", cho đến việc xâm lược VNCH. Còn Hồ, để xoa dịu cơn phẫn nộ của Mao, đã đi một nước cờ khá lưu manh. Đó là trao cho Trần Quỳnh, thư ký riêng của Lê Duẩn, soạn một loạt tài liệu lên án chủ nghĩa xét lại hiện đại, vừa cho tổ chức học tập và nghe báo cáo cho các cán bộ trung cao, vừa cho bày bán công khai ở các cửa hàng sách, kể cả ở cửa hàng sách ngoại văn, cũng như cửa hàng sách nhà xuất bản sự thật (nơi chỉ bán các sách lý luận kinh điển về cộng sản).

Tất nhiên, Trần Quỳnh là kẻ có học theo hệ thống chính quy, chứ không như Cuội Hoàng minh Chính, học lực phổ thông mới đến "lớp đệ ngũ hay đệ tứ gì đó" (bọn Bùi Tín, Vũ thư Hiên cũng rứa), nhờ đường lối giai cấp nên cho qua Nga-xô học ngay đại học (về xã hội). Cho nên Trần Quỳnh đã soạn tài liệu đúng với mong muốn của Hồ. Vì thế, tại đại hội việt-gian-cộng-sản lần 4 (1976), Quỳnh được là một trong 101 tên trong trung ương của việt-gian-cộng-sản. Quỳnh còn nhanh chóng được cho làm phó thủ tướng cho Phạm văn Đồng cùng thời với Tố Hữu (phó thủ tướng thường trực), sau này hắn còn được vào bộ chính trị việt-gian-cộng-sản.

 Trung thành với quan điểm thần phục Nga-xô của Hồ, cũng như làm sao quên được, sau đại hội 3 việt-gian-cộng-sản, tháng 11-1960, được Hồ giắt sang Nga-xô dự họp 81 đảng cộng sản, nhân tiện giới thiệu với quan thày, trong diễn văn của mình, Lê Duẩn đã công khai tuyên bố "Liên bang Xô-viết là tổ quốc thứ hai của chúng tôi". Vì thế, sau đại hội 4 việt-gian-cộng-sản, chúng quay trở lại cái tên là "đảng cộng sản VN", rồi sau đó đổi tên nước thành "cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN". Chúng cho di dân từ Bắc vào Nam, đi cả làng, chủ yếu là các vùng khu 5, Tây nguyên…,đồng thời thành lập tổng cục kinh tế của bộ quốc phòng, nhằm thực hiện "lập nông trường quân đội", nghĩa là vẫn giữ nguyên đơn vị chiến đấu để vừa làm nông nghiệp và lâm nghiệp, vừa sẵn sàng chiến đấu. Rồi tổ chức huấn luyện rà mìn cho địa phương. Đó là sự trá hình của việc huấn luyện quân sự cho thanh niên, dân quân ở các làng xã của miền Nam VN. Còn di dân cả làng và lập nông trường quân đội là một cái chuyển quân, chuẩn bị cho cuộc chiến Tây Nam sau này.

Cùng một lò cướp ngày mà ra, cho nên Tàu cộng chẳng lạ gì âm mưu đó. Vì thế, mặc dù còn nhiều khó khăn sau cái gọi là "cách mạng văn hóa", Tàu cộng vẫn ồ ạt viện trợ quân sự trực tiếp cho Pol-pốt. Những nhân vật Tàu cộng tai to mặt lớn qua lại Nông-pênh như con thoi, tỷ dụ như Đặng dĩnh Siêu, vợ của Chu ân Lai, rồi Uông đông Hưng, thường vụ bộ chính trị Tàu cộng (một bày tôi thân tín của Mao), cùng cố vấn, chuyên gia đủ loại, hệt như với việt-gian-cộng-sản sau 1954.

Năm 1978, Lê Duẩn cùng các ủy viên bộ chính trị việt-gian-cộng sản sang triều kiến mẫu quốc Nga-xô, ký cái gọi là hiệp ước " hòa bình hữu nghị, hợp tác toàn diện và triệt để ". Đó chính là khế ước bán nước trọn vẹn cho Nga-xô và tiếp tục vì Nga-xô mà bôn-sê-vích hóa toàn Đông dương và ra vùng Đông-Nam-Á, như Nga-xô đã trao nhiệm vụ cho tập đoàn việt-gian-cộng-sản từ 1930 !!!

Cho nên, dù không có cái gọi là gây rối và "cáp duồn" của quân Pol-pốt ở biên giới thì ngụy quân việt-gian-cộng-sản vẫn có cả 1001 lý do "rất chính đáng"để đem quân xâm lược Căm-bốt. Việc xâm lược Căm-bốt đã có trong lịch trình hoạt động của đảng cộng sản Đông dương (tiền thân của việt-gian-cộng-sản) do Nga-xô vạch ra từ 1930 !!! Còn một lý do nữa để tập đoàn việt-gian-cộng-sản ưu tiên làm chiến tranh hơn là xây dựng, hàn gắn vết thương chiến tranh tại VN. Đó là, việt-gian-cộng-sản muốn nhổ tận rễ những mầm mống của ý thức Quốc gia-Dân tộc ở VN, tức là con em người dân VNCH, ở lớp tuổi thanh, thiếu niên vào thời 1975. Chúng không có lý do bỏ tù mà cũng không thể bỏ tù ngay được. Bài học những thiếu niên ở độ tuổi 15,16 ở vùng Hố Nai là một điển hình, đã võ trang tấn công các đồn bốt của công an việt-gian-cộng-sản, chứ chưa nói đến những người lớn tuổi. Và, những thanh, thiếu niên đó đã bị tập đoàn việt-gian-xâm-lược kết những án tù thật nặng nề: từ 16 đến 20 năm tù khổ sai. Chính tôi đã chung sống trong cùng một trại tù với những thanh, thiếu niên đó ở trại tù Z30D, Hàm tân, Thuận hải. Điều khiến việt-gian-cộng-sản lo ngại là những thanh, thiếu niên đó, nhiều người không có thăm nuôi của gia đình, vì quá nghèo sau khi VNCH bị việt-gian-cộng-sản đặt ách thực dân đỏ, nhưng chưa thấy một người nào làm ăng-ten, hoặc làm trật tự ác ôn v.v…mà còn hay tìm cách đánh ăng-ten, trật tự. (Không như kẻ khoe nhà văn, nhà báo lâu năm mà trong tù bị trùm mền đánh nhừ tử, vì tội làm ăng-ten !). Cho nên việt-gian-cộng-sản giải quyết bằng cách bắt con em nhân dân VNCH vào ngụy quân để xâm lược Căm-bốt. Đúng là một công đôi việc: vừa mượn quân lính của Pol-pốt giết cái lực lượng bị nghi ngờ đó, vừa thực thi được âm mưu bành trướng thuộc địa đỏ cho mẫu quốc Nga-xô. Cho đến nay, con số thương vong của cái lực lượng đó, mà chúng ta được biết, có thể còn dưới sự thực nhiều, mà đã là hơn 600 ngàn bị chết và hơn 400 ngàn thành phế nhân. Một con số thật khủng khiếp !!! Việt-gian-cộng-sản chỉ cần phát ra khoảng hơn 600 ngàn bảng "gia đình vẻ vang", và cũng hơn 400 ngàn gì đó bằng khen các loại, thế là xong. Và chừng một triệu gia đình nạn nhân là công dân của VNCH, bỗng biến thành "gia đình cách mạng" (nghĩa là ở vị trí đối lập với VNCH)!!!
Đó cũng là lý do vì sao không thấy sự phản kháng trong tầng lớp thanh niên ở miền Nam VN, và đa phần không có một khái niệm gì về cuộc sống ở VNCH xưa kia, trên mọi lãnh vực !
Bài học nói trên là việt-gian-cộng-sản đã "áp dụng tư tưởng Mao" trong việc đưa lính Tàu của Tưởng giới Thạch đầu hàng trong danh xưng "chí nguyện quân Trung quốc viện Triều (tiên) chống Mỹ" bằng chiến thuật "biển người" để cho Mỹ tha hồ thực thi chiến thuật "cối xay thịt", mệt nghỉ luôn ! Thế là hết hậu họa mà lại cột chặt ân tình của Bắc Hàn vào Trung nam hải.

Năm 1979, sau khi đi Mỹ về, Đặng tiểu Bình, vẫn còn phải cư trú tại Quảng Đông, trong sự bảo vệ của Diệp kiếm Anh, đã thực hiện việc dạy cho việt-gian-cộng-sản một bài học.

Việc dạy cho việt-gian-cộng-sản là một điều bức thiết đối với Đặng, vì:
          1) Đặng cần phải về Bắc kinh, để củng cố quyền lực cá nhân. Nhờ Mao giáng chức mấy lần, Đặng mới biết một kẻ nguy hiểm còn hơn cả Lâm Bưu, đó là Ngô Đức, kẻ thật sự có thực lực trong lúc đó, vì hắn nắm các chức vụ : ủy viên thường vụ bộ chính trị; chủ tịch ủy ban cách mạng quân khu Bắc kinh; chủ tịch thành phố Bắc kinh; ủy viên thường vụ quân ủy trung ương; tư lệnh kiêm bí thư quân khu ủy quân khu Bắc kinh. Và, cái quân khu Bắc kinh ấy có 4 quân đoàn được trang bị tối tân nhất trong toàn bộ binh lính của Tàu cộng. Nhờ việc đánh VN mới điều động được một số quân của Bắc kinh đi, và trám vào đó là quân của quân khu Tân cương do nguyên soái Trần Vân chỉ huy. Nhờ thế đã bất thần bắt sống được Ngô Đức. Và họ Đặng đã quay được về Bắc kinh.
          2) Đánh VN lúc đó vì ngụy quân việt-gian-cộng-sản đang sa lầy ở Căm-bốt, nên có thể chiếm được nhiều chiến lợi phẩm thuộc 6 tỉnh của VN ở biên giới, đồng thời lại lấn thêm được một số đất đai và còn không tốn người, tốn của nhiều lắm để chiếm hết các cao điểm chiến lược. Chưa nói đến là cho đến nay vẫn chưa ai thống kê được có bao nhiêu bản làng vì sợ bị giết nên đã mặc nhiên tự nhận là người Tàu, và đương nhiên là ruộng nương của bản làng cũng trở thành của Tàu !!!

Qua sự việc trên, chúng ta lại thấy thêm một trọng tội nữa của tập đoàn việt-gian-cộng-sản đối với đất nước và nhân dân VN chúng ta. Vì quyền lợi của Nga-xô, chúng đã đẩy vào lò lửa chiến tranh cả người cả của, cả đất đai của VN cho Tàu cộng. Ký hiệp ước với Nga-xô mà Nga-xô đâu có cứu giúp gì. Không những thế, trước bao khó khăn trên mọi lĩnh vực chỉ vì quyền lợi của Nga-xô vậy mà phải cấp thời trả nợ chiến phí cho Nga-xô, dâng cảng Cam ranh không được một cắc bạc lẻ ; và trong liên doanh về dàu khí thì kết quả thảm hại hơn cả con chó săn khi săn được con mồi "chủ ăn thịt, chó gặm xương". Đây thì chủ Nga-xô cũng gặm nốt luôn cả xương rồi đem nấu cao !!!

Tập đoàn việt-gian-cộng-sản đã được bài học nhớ đời đó, cho nên khi Nga-xô sụp đổ thì chúng thống nhất quay lại một lòng một dạ thờ Tàu cộng, miễn rằng Tàu cộng cho phép chúng được làm như thân phận của con chó săn. Ngoại trừ các thành viên trong cái tổ chức việt-gian-cộng-sản chấp nhận thân phận CHÓ SĂN, nghĩa là vẫn tiếp tục ở lại đảng việt-gian-cộng-sản, vẫn tiếp tục phấn đấu làm đơn xin gia nhập và thề trung thành cho đến hơi thở cuối cùng mọi tôn chỉ cũng như âm mưu của tổ chức và có thể phê phán cá nhân, thậm chí giết cả con người hoặc giết sinh mệnh chính trị của cá nhân đó (vì ai ai thì trước sau cũng vào ngủ ở nghĩa địa muôn năm) nhưng tuyệt đối phải bảo vệ toàn bộ tổ chức việt-gian- cộng-sản. Nghĩa là cá nhân có thể sai, còn cái tổ chức việt-gian-cộng-sản thì không bao giờ sai!!!
Cho nên đến tận năm 2009 này, biết bao tang chứng bán dân VN, bán đất VN, bán biển VN,bán tài nguyên của VN, hoặc rẻ mạt, hoặc biếu không ngoại bang, đặc biệt với Tàu-cộng-bành-trướng-đại-hán mà vẫn ngoan cố không dám kết tội việt-gian cho tập đoàn tự gọi là đảng cộng sản VN thì:
          1) Nếu đã là đảng viên cộng sản (như Bùi Tín…)hay đang là đảng viên cộng sản, thì chúng chỉ là PHẢN TỈNH CUỘI hoặc CÒ MỒI CHÍNH TRỊ ;
          2)Nếu không là đảng viên cộng sản, thì do bội thực thông tin dzổm và mắc bệnh mù lòa chính trị;
          3) Nếu là cá nhân, không phải đảng viên cộng sản, mà còn tích cực chống cộng, thì đó là lối chống cộng để có vốn và có tiếng nhằm được việt-gian-cộng-sản tìm đến MUA làm CÒ MỒI CHÍNH TRỊ;
(chuyện này đã và đang xảy ra đối với một số điện báo, đài phát thanh, đài truyền hình…Chẳng cần lưu ý lắm cũng thấy bọn chúng đang nhè nhẹ quay ngược chiều, cũng như một số cây bút tên tuổi).
          4)Nếu là đảng phái hay hội đoàn thì đó là chống cộng dzổm, hoặc là tay sai của việt-gian-cộng-sản hoạt động ở hải ngoại. Cần nhớ là cho đến nay đã 34 năm rồi, kể từ Quốc hận 1975, cho nên dù chỉ là thành viên trơn mà vẫn chưa dám từ bỏ những tổ chức dzổm đó thì không thể nào coi họ là có ý thức QUỐC GIA--DÂN TỘC và thực lòng cứu nguy Tổ quốc và Nhân dân VN mà chống việt-gian-cộng-sản!
          5) Những cá nhân và tổ chức còn công khai tuyên bố "đa phần đảng viên cộng sản tốt, hãy cố chờ một Goóc-ba-chớp hay một Yeltsin VN"như Phan văn Lợi của cái gọi là 8406 thì có thể kết luận đó là đồ dzổm, phế thải lạc soong chính trị, thứ chống cộng có môn bài của việt-gian-cộng-sản cấp. Thử hỏi:" đa phần đảng viên cộng sản tốt", là chúng tốt với ai ? Chúng tốt với lũ Đỗ nam Hải, Trần anh Kim, Phan văn Lợi và Nguyễn chính Kết hay tốt với Lm Nguyễn văn Lý, các Ls Lê thị công Nhân, Nguyễn văn Đài v.v..và TỐT với Nhân dân và Tổ quốc VN.

Đến bây giờ tên đặc công đỏ Bùi Tín lại lèo lái dư luận hải ngoại vào việc coi toàn bộ tập đoàn việt-gian-cộng-sản chỉ có 15 tên trong bộ chính trị của chúng là có tội. Loại trừ tụi tay sai của Bùi Tín, lộ mặt qua việc quảng bá "định hướng truyền thông" của hắn, và các tổ chức hội đoàn, đảng phái ma trơi, chính trị phở bò, nhiều người ở hải ngoại, đáng mừng là cả trong giới trẻ, đã hiểu âm mưu của tên đặc công đỏ Bùi Tín đang hăng say dọn đường cho đại hội việt-gian-cộng-sản sắp tới đây, chắc chắn có thể toàn bộ hoặc đa số trong 15 tên, đã hoàn thành nhiệm vụ việc đẩy VN vào trạng thái lệ thuộc "toàn diện và triệt để" đối với sự thống trị của Tàu cộng, sẽ rút lui sống cuộc đời hưởng thụ. Như vậy số mới "trúng cử" sẽ có thể là đối tượng hòa giải--hòa hợp được với hải ngoại, để thực hiện mở rộng tự do, dân chủ (đang có lũ cò mồi tự do tư tưởng được lũ cơ hội hải ngoại đánh bóng như Lê phú Khải, Tô Hải, Hoàng Hưng, Nguyễn huệ Chi…) và đa nguyên, đa đảng, liên kết trong và ngoài VN, mà mở đầu bằng việc lập văn phòng hải ngoại của cái gọi là 8406, do những nhân vật từ trong VN bổ nhiệm. Đúng là "cười ra nước mắt" khi đọc thông báo thấy cựu trung tá ngụy quân việt-gian-cộng-sản là nhân vật số hai trong ba người ký, để bổ nhiệm Gs Nguyễn văn Canh và còn có cả me-xừ Gs Nguyễn xuân Vinh (hì, hì…) làm cố vấn cho văn phòng trong thời hạn hai năm. Chấp nhận làm gia nô cho một thằng trung tá ngụy. Mà cái thằng trung tá ngụy này lại là gia nô của tên cuội dân chủ Trần Khuê. Xem ra "hai vị giáo sư thứ thiệt này" còn có sự đặc biệt là lưng uốn dẻo hơn diễn viên xiếc và da mặt dày hơn da mông con tê giác, chắc là không có nổi một tế bào kẻ sĩ tryền thống của VN, cũng như không có lấy một giọt máu nhỏ của binh tướng VN đã diệt xâm lược trong nhiều ngàn năm. Là người mà không bằng cái vảy móng chân con ngựa đá của vua nhà Trần.


Xin được kể tiếp phần trên.

Qua việc điểm lại sơ lược những diễn biến ở VN, xin được trả lời tóm tắt như sau:
Tập đoàn việt-gian-cộng-sản do tất cả ban chấp hành trung ương từ khóa 5 trở đi, đã muốn quay lại thờ nhân vật số 2 trong thế gìới thực dân đỏ là Tàu-cộng-đại-hán-bành-trướng. Kể từ mẫu quốc đỏ Nga-xô sụp đổ, không có khả năng khôi phục ngay được, thì vì bản chất việt-gian, luôn luôn muốn duy trì thân phận người dân VN là tài sản của chúng, chúng đã tự nguyện đặt vào cái thế đối lập không thể thay đổi, đối với nhân dân và Tổ quốc VN. Nhân dân VN chỉ hoàn toàn được giải phóng khỏi thân phận nô lệ để trở lại làm chủ nhân ông của bản thân và của Tổ quốc VN khi không còn tồn tại cái tổ chức việt-gian-cộng-sản đó.
    Không lấy dân làm gốc thì làm gì có chỗ dựa để tồn tại và phát triển.
    Không lấy dân làm gốc cũng có nghĩa phủ nhận quyền lợi Quốc gia.
    Vì thế tổ chức việt-gian-cộng-sản vốn được hình thành như sự ra đời của cây tầm gửi, thì nó đương nhiên chỉ có thể tồn tại nhờ sống ký gửi vào một cành của đại thụ.

Lịch sử ra đời, phát triển và hoạt động cùng với hoàn cảnh địa lý cũng như tình hình thế giới hiện nay, đặc biệt những âm mưu tàn bạo của chủ nghĩa bành-trướng-đại-hán khiến tập đoàn việt-gian-cộng-sản đưa nhân dân và đất nước VN vào con đường phụ thuộc "toàn diện và triệt để" với Tàu cộng (đang tiến tới mô hình Hồng Kông hay Ma-cao bằng chủ trương, chính sách về kinh tế, văn hóa tư tưởng và nghệ thuật cũng như tín ngưỡng, như Khổng giáo là một thí dụ).

Phần ý kiến cá nhân chúng tôi thì nghĩ rằng những tranh chấp về đảo về biển, về vụ bô-xít chỉ là một âm mưu của việt-gian-cộng-sản có sự ăn ý với Tàu cộng, nhằm :         
          1) Dùng những chuyện này để sữ dụng lũ dân chủ cuội, đặc công đỏ, đảng phái ma trơi, phở bò lèo lái dư luận để có thể hóa trang cho một kiểu hòa giải--hòa hợp của Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản với các tổ chức cuội trong nước, như đảng dân chủ 21, khối 8406, cao trào nhân bản, một số tay cò mồi kẻ sĩ (như Nguyễn huệ Chi, Lê phú Khải, Hoàng Hưng, Nguyên Ngọc, Bùi minh Quốc, Hà sĩ Phu…gồm cả mấy anh chàng tổng biên tập các báo tuổi trẻ, thanh niên, du lịch, pháp luật, đại đoàn kết…, cùng lũ cò mồi áo trùng thâm, đầu trọc, làm từ thiện…). Và cử đà đó sẽ ra đời một thứ đa nguyên đa đảng cuội, tạo chứng cớ cho một số nhân vật quốc tế nhắm mắt làm ngơ trước những sự thật phũ phàng về thân phận của nhân dân và đất nước VN.

Việc Nguyễn chính Kết ra hải ngoại như điệp viên 007 (không cho Lm Nguyễn văn Lý biết mà chỉ bàn thảo với Đỗ nam Hải và Phan văn Lợi (!?), rồi Bùi kim Thành, đảng viên dân chủ 21 của Trần Khuê (tác giả thánh hồ), nay mai có thể thêm Lê thị Kim Thu, vừa là dân oan lại vừa là phóng viên dân oan của điện báo VNExodus, nhờ VNExodus được nói chuyện với dân biểu Mỹ Loretta Sanchez, việt-gian-cộng-sản lại tặng cho hơn một năm tù làm nhãn cầu chứng nên đã có tên hàng đầu trong danh sách can thiệp của dân biểu Mỹ Loretta Sanchez.

Mới đây nhất, trung tá ngụy việt-gian-cộng-sản là Trần anh Kim, cũng hòa giải--hòa hợp với những người cũng đeo đủ thứ huy hiệu "chống cộng", trong đó có các me xừ giáo sư thứ thiệt hẳn hoi, như Nguyễn văn Canh (đồng chí của Trần Nhu), Nguyễn xuân Vinh (bạn thân của Nguyễn chí Thiện) và hạ bút ký đề bạt hai vị giáo sư kia làm cố vấn cho cái gọi là văn phòng 8406 ở Bắc Ca-li, tạm thử thách tài năng trong 2 năm thôi, nếu ngoan ngoãn sẽ xét sau. Và đặc biệt cái anh lơ mơ Đào văn Bình nào đó, chắc cũng muốn được một chân tà lọt, nên đã vinh danh ngụy quân Trần anh Kim là Trần bình Trọng!!!(Thật xấu hổ thay cho ông thày nào đã dạy môn lịch sử VN cho trò Đào văn Bình ?!).

Nếu việt-gian-cộng-sản có thể là "sở hữu chủ" cái cộng đồng giàu USD và giàu chất xám này thì đương nhiên cành có lợi cho Tàu cộng. Bởi vì chính Tàu cộng cũng đã nhắm vào cái cộng đồng này từ lâu, cho nên mới có việc những anh chàng Tàu xen vào mọi hoạt động của Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản. Những việc như Kevin Khánh trở thành ÂN NHÂN của lãnh tụ của phong trào nhân dân hành động (không biết nhân số có đếm hết ngón trên hai bà tay không ?) là Ls Hoàng duy Hùng, kẻ đã ca ngợi việt-gian Hoàng minh Chính hết lời (đấy cũng là một kiểu hòa giải--hòa hợp đậy bằng vải sô), là một thí dụ rõ ràng !

Nếu chinh phục được Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản, có nghĩa là Tàu cộng và việt-gian-cộng-sản BỊT ĐƯỢC MIỆNG TOÀN DÂN VN. Quốc tế sẽ không còn được biết những gì diễn biến thực sự tại VN, sẽ không được nghe tiếng nói trung thực nguyện vọng của toàn dân VN cả trong và ngoài nước. Không một người nước ngoài nào hiểu cặn kẽ VN bằng người VN có ý thức Quốc gia--Dân tộc. Không một người nước ngoài nào yêu và hy sinh cho VN hơn một người VN có ý thức Quốc-gia--Dân tộc.

Tiền đồ đất nước và dân tộc VN là trách nhiệm chung của mọi người dân VN dù ở trong hay ngoài VN, không là việt-gian-cộng-sản. Không thể vì uy tín của cá nhân nào mà khoán trắng cho một bộ óc được quyền suy nghĩ, còn mọi người đi theo như mộng du ! Chúng tôi nêu lên cái chân lý ấy là để thấy trong "Lời kêu gọi…" vừa qua của hòa thượng Quảng Độ, có một điều không ổn vì đề nghị mở một hội nghị kiểu Diên Hồng để việt-gian-cộng-sản có thể cùng bàn (?) " việc nước" với người Việt trong và ngoài nước trước vấn nạn Tàu cộng.

Xin quý bạn đọc xét cho, như tôi đã sơ lược sự việc ở trên về mối quan hệ của Tàu cộng với tập đoàn việt-gian-cộng sản. Có thể hòa thượng Quảng Độ bị tù và quản chế lâu năm nên chưa thực sự thấy rõ chân tướng việt-gian của tập đoàn cộng sản VN. Hãy thử tưởng tượng thời quân Nguyên xâm lược VN, vua nhà Trần mở hội nghị Diên Hồng để bàn thảo với thứ dân, chứ có đâu bàn thảo với tên việt-gian Trần ích Tắc. Thời Minh xâm lược thì vua Lê bàn với Nguyễn Trãi hay với việt-gian Lương nhữ Hốt. Thời thực dân Pháp, vua Duy Tân bàn với Phan đình Phùng hay với việt-gian Hoàng cao Khải. Và thuở 1945, các đảng phái quốc gia, các nhân sĩ, trí thức, phú gia…kể cả công dân Vĩnh Thụy vì bàn thảo với Hồ việt-gian việc chống Pháp thực dân nên kết quả ra sao ???

Còn hiện nay, ai là đại diện trung thực nguyện vọng của người dân VN ? Trần Khuê với đảng dân chủ 21 ? Hay Nguyễn thanh giang ? Hay du sinh phản chiến Nguyễn đan Quế ? Hay tên ăn cắp xe đạp của bạn gái với bí danh là "nhà dân chủ máy lạnh" Nguyễn khắc Toàn ? Hay trung tá ngụy Trần anh Kim, lãnh tụ của khối 8406, đồng thời là ủy viên chỉ định (không cần bàu) cuả đảng dân chửi 21 ? Còn ngoài nước thì những loại như Đỗ hoàng Điềm, Hoàng cơ Định, Lai thế Hùng, Đào văn Bình, Hoàng duy Hùng, Đoan Trang và Nguyên Khôi, Thích nhất Hạnh, đại tướng Nguyễn Khánh, Nguyễn văn Canh và Trần Nhu, Nguyễn xuân Vinh và Nguyễn chí Thiện, Bùi Tín và Đồ thị Thuấn ???

Hội nghị họp ở đâu ? Ai chi tiền ? Ai bảo đảm an ninh cho hội nghị ? Hội nghị thảo luận bao lâu ? Ai thi hành những nghị quyết của hội nghị ? Nếu không thi hành thì lại họp dài dài nữa hay sao ? Ai có tiền có súng là kẻ đó làm CHỦ.

Chỉ cần một tên trung tá ngụy hạng bét là Trần anh Kim, tà lọt của giáo sư nhưng chưa hoc hết trung học phổ thông là Trần Khuê mà cũng có thể thu phục được hai giáo sư thứ thiệt, có chân trong nhiều tổ chức chống cộng một cách dễ dàng, thì thử hỏi đi hội nghị gặp mặt việt-gian Nguyễn tấn Dũng, với người anh là chủ nhiệm tổng cục 2 (bộ quốc phòng ngụy) Nguyễn chí Vịnh, sẵn sàng cho hưởng "tứ khoái" mà cũng có thể "bả chuột"…chắc là cà lăm, phát biểu chỉ ra tiếng gâu gâu !!!

Chưa tới tháng 5-2009, nhưng tôi có thể cam đoan là nó sẽ như lời kêu gọi không về VN, không gửi tiền trong Tháng Tư Đen, như Toàn phong Nguyễn xuân Vinh khoe cái sáng kiến đó là của mình, trong thư đầu năm 2009 !

          2) Trong khi cãi nhau về mọi thứ "bò trắng răng", thì việt-gian-cộng-sản và Tàu cộng đã làm xong kế hoạch để biến mỗi thành phố, mỗi đô thị VN thành một địa điểm xây dựng đặc khu kinh tế của Tàu cộng (Chinatown qui mô kiểu mới) bao gồm cả bành trướng từ kinh tế đến hán hóa nhân dân VN, rồi cả văn hóa, tôn giáo…Và theo kiểu đó đất nước và con người VN mới thật sự bị hán hóa "toàn diện và triệt để". So sánh với nguy cơ đó thì mất vài ngàn ki-lô-mét vuông, mất đảo và biển chỉ là trò đùa.

Bởi vậy, muốn đương đầu với hiểm họa đó thì phải lật mặt những tổ chức dân chủ cuội, nhân sĩ cuội, cá nhân và tổ chức tôn giáo cuội. Cần phải kiên nhẫn tuyên truyền rỉ tai để dần dần nhân dân thấy được bộ mặt việt-gian của tập đoàn gọi là cộng sản VN. Việc kỳ vọng và kế hoạch lôi kéo những kẻ trong tổ chức việt-gian-cộng-sản là chưa cần thiết, cho dù là một đảng viên việt-gian tầm thường. Không thể nói là chúng không biết gì về tội ác tàn bạo của tổ chức việt-gian của chúng. Chỉ khi nào lực lượng nhân dân VN ở thế thượng phong thì mới cần đặt ra chuyện chiêu hồi địch.

Cha ông ta chống xâm lược có đâu khởi đầu bằng chiêu hồi địch, rồi lại chờ có thằng nào đó sang hàng ngũ ta mà tuyên bố không phải đầu hàng, vẫn ca tụng chủ tướng của nó và đề cao quân xâm lược.. để mời nó làm cố vấn, làm thày, tôn vinh đủ kiểu, đội lên đầu thờ như kiểu Hoàng cơ định, Nguyễn bá Cẩn, Hoàng duy Hùng, Toàn phong Nguyễn xuân Vinh, Trần phong Vũ, Lâm thu Vân, Tưởng năng Tiến, Đào văn Bình…với lũ Trần Độ, Hoàng minh Chính, Trần Khuê, Bùi Tín, Vũ thư Hiên, Nguyễn minh Cần, Dương thu Hương, Đỗ nam Hải, Trần anh Kim, Phan văn Lợi, nguyễn chí Thiện…!?

Trong thế chiến 2, lực lượng phát-xít mà đồng minh chiêu hồi cũng chỉ hiệu quả khi chúng bị đánh cho chạy như chuột !

Còn ở hải ngoại cần làm trong sạch hàng ngũ. Hãy vạch mặt chỉ tên những lũ tổ chức ảo như kiểu Cộng đồng người Việt tự do của Lai thế hùng; những tụi tiếp tay cho việt-gian-cộng-sản thực thi nghị quyết 36 của chúng , như kiểu tên Nguyễn chí Thiện kêu gọi đừng biểu tình mà nên theo sách lược " hiền huynh "…Đại loại kiểu "chống cộng"cho vui và tùy hứng, chưa hiểu gì về cộng sản mà cứ a dua, chỉ thêm hỏng việc. Và đừng bao giờ tin vào lũ thành phần thứ ba xưa kia, lũ du sinh phản chiến, lũ trốn quân dịch. Đặc biệt đừng để cái tổ chức Việt Tân, có truyền thống lừa đảo lòng yêu nước của chúng ta.Khả năng duy nhất của cái đảng đó là bán phở bò, sẽ có lợi cho cả cái đảng đó mà cũng có lợi cho mọi người. Còn nhiều đảng phái, hội đoàn (cả của các tôn giáo) ở hải ngoại có mô hình giống Việt Tân, nhưng tầm cỡ nhỏ hơn, cũng không kém phần nguy hiểm.

Và, tôi nghĩ rằng chúng ta cần dịch và phổ cập các tài liệu chứng minh về bản chất việt-gian của tập đoàn tự xưng là cộng sản VN hiện nay, cùng với lịch sử bán nước, giết dân VN, từ ngày chúng được thực dân đỏ Nga-xô nặn ra. Đồng thời tận dụng mọi phuơng tiện truyền thông (cả hiện đại, cả giản đơn) để phổ cập đến người dân trong nước về bản chất không thể thay đổi của tập đoàn cộng sản VN, về những cá nhân dân chủ cuội, cò mồi chính trị và văn hóa, về những tổ chức dân chủ cuội là công cụ đoàn ngũ hóa những người dân ý thức được trách nhiệm với Quốc gia --Dân tộc để vô hiệu hóa họ bằng mọi thủ đoạn.                  

Mỗi người hãy tùy thuộc hoàn cảnh và khả năng tự có để làm những gì có hại cho việt-gian-cộng-sản và quan thầy, làm lợi cho bản thân, cho đất nước và dân tộc VN. Từ những đốm lửa nhỏ đó, vì "đồng khí tương cầu" sẽ tụ lại thành đốm lửa lớn hơn và sẽ thành hỏa tai cho tập đoàn việt-gian mọi loại và quan thày.
  
Anh quốc, ngày 24-4-2009
 Việt Thường, 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét