Tìm kiếm Blog này

Trang Thơ Tranh Đấu

Trang Thơ Tranh Đấu

 Chính Khí Việt (audio)

Một ngày lạnh Nước nguời không tri kỷ
Ta vỗ án thét thành ca chính khí
Ðông thê thê như gió thổi u hồn
Thấu buốt tận lòng người trong cốt tủy

Lòng sống chết buồn vui bừng nổi dậy
Thoắt lăm le như giục người chọn lấy
Năm nghìn năm, làn máu bén dạt dào
Sóng lớp lớp rượu ba tuần thuở ấy

Tiếng vang vang như thần kêu quỷ hét
Trời ngập ngập như quân khiêu tướng thét
Gọi quá khứ vị lai những u hồn
Muôn nghìn đời linh thiêng không sống chết.

Nước Mê Linh trăng thu còn vằng vặc
Sông Bạch Ðằng sóng vỗ thuyền cắc cắc
Non Chi Lăng gió cuốn rừng đao cung
Gò Ðống Ða xương người phơi man mác

Thuở Sát Thát chàm vai thề đầu mất
Ngày Bình Ngô nổi cờ không khuất tất
Khi Cần Vương nhổ mặt lũ gian hùng
Lúc Cứu Quốc lòng bôn ba uất uất

Thà làm ma nước Nam hơn vua Bắc!
Ðầu chẳng còn, quyết không đương cắt tóc!
Lửa đốt mình cho trọn nợ non sông!
Dây thắt cổ cho tròn trung xã tắc!

Muôn nghìn đời linh thiêng không sống chết
Những anh hồn xưa, nay, mai oanh liệt
Mở nguồn sống xưa, nay, mai Nước nòi,
Muôn nghìn đời dạt dào Chính Khí Việt! 


Chính khí Việt khắp đất trời bàng bạc
Chính khí Việt trong máu người Hồng Lạc!
Gió thê thê quất dậy hồn phục hưng
Gươm Vạn Thắng cứu nước nòi giết giặc!

Chính khí Việt là hồn gươm Vạn Thắng
Thép tôi với máu đào hun lửa nóng,
Và Ðại Việt muôn năm cả toàn dân
Vượt đau nhục lên sống còn hùng tráng!
Lý Đông A  
Liễu Châu 1942
Đảng Trưởng Đại Việt Duy Dân



Trang Thơ Audio Chọn Lọc

Phần I:

 



1)Nhạc: Mẹ Việt Nam ơi 
(Thơ LêChân, Nhạc Hoàng Hoa)  Hoàng Hoa
2)Phỏng vấn Trinh Du
Về BiểuTình của Cộng đồng Người Việt Quốc gia tại Houston
3) Thơ:SM Chỉ  Vào Mặt Quân Bán Nước 
(Sao Mai)Thùy Linh đọc
4) Thơ:Trịnh Du tặng Trịnh Kim Tiếng
5) Nhạc: Trả Ta Sông Núi
(Nguyệt Ánh)Thiên Thanh
6)  Hoa Lài Nở Trên Lá Cờ Thiêng 
(Thơ LêChân, Nhạc Hoàng Hoa)
Hợp ca:Hoàng Hoa, Thiên Thanh, Nguyện Thịnh, Đỗ Quân
7)Truyện kịch: Ông Hai Say Mất Gà (Nguyên Thạch) 
DấuLặng đọc (Thùy Linh, Thiên Thanh, Nguyên Thịnh, Hồ Hải)
 ThùyLinh và Thiên Thanh chia xẻ cảm nhận sau khi nghe kịch
8) Kịch Thơ: Vá Cờ (Lê Viết Đắc) Ấu Tím ngâm


 Phần II:





9) Thơ:Ngày tàn đã điểm
(ViệtDương Nhân) Thùy Linh đọc
10) EmTrở Về Việt Nam (Thơ Trần Trung Đạo, NhạcHoàng Hoa)
Hoàng Hoavà Đỗ Quân song ca, Phỏng vấn Trịnh Du
11)Thơ: Tiếng Gọi Non Sông 
 (Nguyên Thạch) Thi Hạnh đọc
12)Nhạc: Hoàng Sa, Trường sa – Việt Nam 
(Hồ Hải)Hồ Hải ca
13) ThùNày Quyết Phải Trả 
(ĐỗQuân) Đỗ Quân ca
14) ThềQuyết Không Phản Bội Quê Hương


-------oo0oo-------

Lịch sử máu của VGCS

“Nhớ ngày mùng 3 tháng 2
Liềm búa lễ đài máu đỏ mưa sa
Nhớ ngày mùng 8 tháng 3
Đàn ông đi lính, đàn bà đi phu
Nhớ ngày 26 tháng 4
Thanh niên chết trận hoặc tù quanh năm
Nhớ ngày mùng 1 tháng 5
Công nhân đào đất xây lăng “bác Hồ”
Hai mươi tháng 7 lập lờ
Thương binh, tử sĩ được tờ “vẻ vang”
Bước sang tháng 8 rõ ràng
Phất cờ khởi nghĩa, xóm làng mừng vui
Nào ngờ vận nước còn xui
Mùng 2 tháng 9 ngậm ngùi Việt Nam
Aí quốc lại hóa Việt gian
Chiến tranh huynh đệ tương tàn từ đây
Con côi, vợ góa, mẹ gầy
Rừng xanh tàn úa, máu đầy biển Đông...”

***
Ngày lăng Hồ Chí Minh được khánh thành cũng có thơ ghế đá truyền khắp Hà-nội:
"...Cũng lăng, cũng lính, cũng kèn đồng
Xác chết da xương, tim óc không
Nằm quan tài kính cho người ngắm
Xác nhắm mắt nghiền chẳng dám trông
Sở thú kề gần dăm, bảy bước
Thú NGƯỜI, người THÚ, nực cười không !" 

 ***
Tội ác Hồ cáo

"Đứng trên Cổng Trời nhìn về Quản Bạ
Tưởng mình cưỡi gió ngắm trần gian"
Đẹp thay đất nước bạc vàng
Đứng đây sao thấy vô vàn thân thương
Sa-mu san sát bên đường
Cảnh sao hùng vĩ, ngựa giương bờm dài
Đải lầu, vòng bạc, hoa cài
Bản Mèo đứng đó nhìn ai mà buồn
Phải chăng bản nhớ người thương?
Hà Giang, Mèo Vạc máu xương đỏ ngầu
Hồ cộng cùng với Mao Tàu
Giết hơn một vạn kể đâu giống nòi
Mẹ hiền Tổ-quốc đâu rồi?
Dù là thiểu số cũng người Việt Nam
Cũng máu đỏ, cũng da vàng
Búa liềm Hồ cáo bản làng tang thương
Sông Nho Quế máu còn vương
Người Kinh, người Thượng khắc xương ghi lòng
Đoàn kết chống cộng đến cùng
Tội ác Hồ cáo, Lạc Hồng chớ quên!

***
Vịnh cái hồ cạn  
                                                                                                                             Tác giả: Vô danh - 1945
Nước có vì đâu há bởi Hồ
Khi Hồ chưa có nước nơi mô
Sông dài biển rộng thuyền lên xuống
Vực thẳm đồi cao sóng nhấp nhô
Nước bởi vì Hồ mà ứ lại
Hồ không có nước phải phơi khô
Đến khi nước hết thì ta thấy
Đủ mặt trê tràu với diếc rô!

* Bài thơ cưc kỳ sâu sắc đã tiên đoán được rõ vai trò của tên việt gian Hồ Chí Minh với vận mệnh dân tộc từ năm 1945. Giờ đây, thật đau lòng, lũ trê trầu đã lộ mặt! Tương lai dân tộc thật vô cùng bi đát khi bọn Việt gian CS đã bán đứng dân tộc và tổ quốc cho Tầu Cộng. Chúng đã chấp nhận chuyển giao Việt Nam thành 1 khu tự trị của Tầu Cộng trong hòa bình và ổn định!                       

***
Đồng Sỹ Nguyên

"Đồng Sỹ Nguyên, Đồng Sỹ Nguyên!
Theo Hồ ngươi giết con chiên Ba Làng.
Tội ác ngươi nhất thế gian
Trẻ thơ cũng bắn, già làng cũng đâm
Cỏ cây cũng phải khóc thầm
Núi sông cũng phải một lần phong ba
Đảng ngươi, đảng lũ Tàu, Nga
Cộng ngươi, cộng máu, cộng hòa thịt xương
Cách ngươi, một lũ bất lương
Cùng quân ăn cướp, cùng phường lưu manh
Đảng ngươi tội ác rành rành
Chứng nhân còn đó, sử xanh, Đất, Trời
Lũ ngươi đền tội đời đời!"

***
Nữ thanh niên xung phong

“Em là thanh niên xung phong
Đắp đường, tải đạn, long đong tháng ngày
Đảng nuôi hai bữa một ngày
Cơm độn ba bát, muối đầy lòng tay
Aó quần hai bộ đổi thay
Một năm đi phép mười ngày... “có lương”
Cho nên chẳng có người thương
Xuân tình chợt gặp giữa đường với nhau
Nói ra bảo kể khổ đau
Thời gian thấm thoát bước mau về già
Sốt rừng da mái, mắt lòa
Đảng cho giải ngũ về nhà ăn rơm !
Tuổi xuân chôn chốn Trường sơn
Nhiều cô thai nạo vứt chân cây rừng
Về làng chân bước ngập ngừng
Tương lai mờ mịt, gối trùng, lưng cong
Biết khôn đã chót vào tròng !!!”

***
“Chồng bị bắt lính phương xa
Mẹ cha cải tạo chết già rừng sâu
Ngày cày thay kiếp ngựa trâu
Đêm làm cái nệm để hầu quan viên : 
- Đảng uỷ, chủ tịch ưu tiên
Trưởng công an xã tiếp liền theo sau
Ơn đảng, nghĩa bác dày sâu
Nhân dân thành đĩ, thành trâu hết đời
Thấu tình chăng, hỡi Đất, Trời ?”

 ***
Đạo đức Võ Nguyên Giáp

Phạm Huy Thông, Phạm Huy Thông
Giáo sư nổi tiếng tô hồng, bẻ hoa
Một tay bóp méo sử nhà
Một tay nắn bóp lệnh bà tướng công
Tướng bà dám cắm sừng chồng
Bởi chưng biết thóp tướng ông nhập nhèm
Chồng ăn chả, vợ ăn nem
Thôi thì cùng cảnh lèm nhèm như nhau
Tướng ông trong bụng rất đau
Nhưng Thông lại có đỡ đầu quan trên
Mưu sâu là chước lặng yên
Đội mũ đạo đức, đeo kiềng nhân luân
Nghĩ rằng việc ở trong quần
Nào ngờ dân đã xa gần đều hay
Khen tài Thông : đúng là Tây !

***
"Việt nam có một ông già
Râu dài, tóc bạc tên là Chí Minh
Ông hay uống rượu một mình
Hễ buồn lại rủ Trường Chinh uống cùng
Say sưa ông nói lung tung
Việt nam mình sẽ sánh cùng năm châu
Này ông, chuyện ấy còn lâu !"

***
Ngày tượng Lénine được dựng xong, ai đó đã khoác chiếc áo "đại cán" rách và cái nón cối rách lên tượng, cùng lúc bài thơ ghế đá ra đời :
"Lê-nin quê ở nước Nga
Cớ sao lại đứng vườn hoa nước này
Ông vênh mặt, ông chỉ tay :
Tự do, hạnh phúc lũ mày còn xa
Kìa xem gương của nước Nga
Bảy mươi năm lẻ có ra thế nào !"

Nói về thành tích "Bác, Đảng" đem lại cho nhân dân :
"Tự do chết đói cả nhà
Hạnh phúc vợ góa, mẹ lòa, con côi
Độc lập kiểu ấy... thì thôi !!!"

  ***
Tôi muốn nói!
Tống phước Hiến
Tôi muốn nói: Ðảng Cộng-Sản Việt-Nam,
Là đảng cướp, đã lừng danh tham ác.
Ðang là kẻ gieo điêu linh tan tác,
Vẫn say mèm với bữa tiệc đầu lâu


-o0o-
Hỡi những kẻ trong biển máu ngập sâu,
Từng hí hửng súng gươm theo đảng tặc.
Cũng đã từng lưu manh núp bóng giặc,
Từng hung hăng bằng trọn ván cờ gian.


-o0o-
Tôi muốn nói, từ đáy vực lầm than,
Triệu vong linh, triệu nỗi niềm oan khuất.
Gọi anh ơi : Ðừng giở trò ma thuật,
Ðừng gây thêm thống hận với non sông.


-o0o-
Tôi muốn nói : Vì nòi giống chung cùng,
Vì mệnh nước, vì tồn vong Ðất Tổ.
Máu Cha Ông trên luống cày lao khổ,
Hãy quay về bằng chút sót lương tâm.


-o0o-
Ðừng khâm liệm thuở hèn nhát âm thầm,
Ðã đồng lõa bọn gian nhân hiệp đảng.
Hãy thức dậy chút lương tri lảng vảng,
Ðể an lòng trước giây phút lâm chung.


-o0o-
Vứt đi anh, những lý luận vi trùng,
Hãy rút bỏ những lưỡi dao ti tiện.
Và liệng đi những dối gian ngụy biện,
Cho hồn về trong trắng thuở thơ ngây


-o0o-
Ðừng “Hoa xuyên tuyết”, “Ðêm giữa ban ngày”,
Ai “Quốc-Hội”, anh gọi ai là “Mẹ”?
Hãy hổ thẹn “Chia tay ý thức hệ”,
Ðừng lập lờ, đừng đánh lận quanh co. 
-o0o-
Rồi mai đây khi áo ấm cơm no,
Hãy sung sướng, cùng toàn dân hợp lực.
Cùng rộn ràng Quê hương vàng nắng rực,
Anh mỉm cười đã dứt khoát tà đen.
-o0o-
Tôi muốn nói: Thuở sa đọa, yếu hèn,
Ðịa vị, quyền uy – làm anh nín lặng.
Nên có lần lương tâm anh trĩu nặng,
Nay cuối đời, hãy thức dậy đi anh


***


Những Bài Thơ Vô Ðề Của 
Tác Giả  Vô Danh

Chọn Bài Thơ bằng Alphabet:

Ánh Chiều Loang Lổ
Một Tay Em Trổ
Anh Là Một
Mưa
Anh Có Biết
Mùa Ðông Ập Tới
Anh Gặp Em
Miếng Thịt Lợn
Bao Nhiêu Rực Rỡ
Những Truyện
Bác Hồ Rồi Lại
Nghĩ Tới Cuộc Ðời
Bà Kia
Ngủ Thức Ðêm Ngày
Bao Thương Tiếc
Nhắm Mắt Là
Bước Theo Nỗi Buồn
Nhìn Thần Chết
Bom Ðạn Tầng Cao
Như Áng Mây Chiều
Bồi Bút
Như Mũi Tên
Biết Ðến Bao Giờ 2
Những Thiếu Nhi
Biết Ðến Bao Giờ
Nếu Trời Còn
Biển Ðã Mênh Mong
Những Võ Sĩ
Bác Hồ Tới Thăm
Nơi Ðây
Có Người Mẹ
Núi
Cuộc Ðời Tôi
Những Giải Mây Chiều
Cuộc Cờ Nhân Loại
Ngày Qua
Cuộc Chiến Ðấu Này
Nếu Một Ngày Mai
Cung Ðàn Bịp
Nếu Em Không Phải
Cửa Ðời Muôn Ngả
Nếu Có Trời
Có Phải Cô Ta
Nếu Ai Hỏi
Có Phải Em Là
Này Những Kẻ
Con Tàu Rêu
Này Nã-Phá-Luân
Cây Mọc Tùm Hum
Nào Có Biết Gì
Cả Cuộc Ðời
Nắng Phai
Cái Thời Chiến Quốc
Nắng Ðã Lên Rồi
Con Người
Năm Bảy Mươi
Cây: Gió Tới
Ngày Xuân Tới
Con Tàu Cuộc Sống
Ôi, Người Là
Chiều Thứ Bảy
Ốm Ðau Không Thuốc
Chim Ơi Chim
Ôi, Ảo Tưởng
Chìm Thỏm Giữa
Quanh Hồ Liễu Rủ
Chúng Tôi Sống
Sao Có Thể Sống
Chuyên Chính Vội May
Sẽ Có Một Ngày
Có Những Chiều
Sương Xám
Cây
Tôi Nhắm Mắt
Ðộc Lập Là
Trái Tim Tôi
Ðời Tôi
Tôi Vẫn Mơ Hoài
188 Ðoản Khúc
Tôi Tin Chắc
Dù Trời Ðêm
Tôi Thường Ði Qua Phố
Ðược Nghe Bà
Trên Mảnh Ðất
Ðừng Sợ
Tôi Nhớ Căn Phòng
Dù Ðời Ta
Trong Bộ Máy
Dựa Vào Sự Vô Tư
Tôi Nằm Trên
Ðất Thảm
Tôi Muốn Sống
Ðảng
Tôi Muốn Nói
Ðảng Ðề Ra
Tôi Sống Mãi
Ðồng Lầy
Toàn Toán Ðan
Ðất Nước Tôi
Trời U Ám
Ðau Ðớn Lắm
Trong Bóng Ðêm
Ðêm Nằm Nghe
Trong Chiếc Võng
Ðêm Ngày Nghe
Trước Mắt Nhà Thơ
Ðêm Rừng 2
Từ Buổi Ðảng Về
Ðêm Nay
Từng Cơn Nóng Dội
Ðất Này
Từ Trẻ Tới Già
Ðiều Khiển Máy
Từ Tư Tưởng
Ðêm Rừng
Từ Vượn Lên Người
Gửi Bertrant Rut-xen
Tôi, Một Kẻ
Giống Như Kẻ Mù Lòa
Trời Mưa Tầm Tã
Giữa Nắng
Tình Mơ
Hôm Nay 19-5
Thế Lực Ðở
Hiện Tại
Thơ Của Tôi
Hãy Cho Qua
Thơ Của Tôi 2
Hàng Ngày Tôi Tới
Thời Gian Hỡi
Hằng Nga
Thời Tiết Tàn Thu
Hồng Trần Khao Khát
Thư Nhà
Không Tưởng Tiếc
Tôi Chưa Sống
Khi Ta Tới
Tình Câm
Khi Tới Nhà Ông
Tôi Lấy Thơ
Khi Tổ Quốc
Toán Tôi Giở Lạc
Không Có Gì Quý Hơn
Tôi Có Thể Ăn
Không Một Chỗ
Tôi Không Tiếc 2
Không Lối Thoát
Thương Ðôi Mắt
Khắp Non Sông
Tôi Là Bạn
Khi Na Tra
Tôi Ðã Ði
Khi Nào Ðược Gặp
Tôi Không Tiếc
Khi Nào Ánh Sáng
Tôi Khổ Gấp Trăm Lần
Khi Mỹ Chạy
Tôi Khao Khát
Khi Muối Chát
Tôi Im Lặng
Khi Số Phận
Tôi Ði Một Mình
Lãnh Tụ
Tôi Ðã Sống
Lý Tưởng
Tôi Ðã Ngán
Lòng Vẫn Nhớ
Tôi Lại Về Ðây
Là Quỷ
Vài Cánh Dơi
Lạc Giống Ðem Trồng
Vì Ấu Trĩ
Lệ
Việt Nam
Mỗi Lầm Lỡ
Vì Nhân Loại
Mắt Em
Với Tôi, Ngày Sống Là
Màu Thời Gian
Xuất Cơm Tôi
Mẹ Ơi
Xưa Lý Bạch
Mẹ Tôi
Xuân Này Chẳng Khác
Một Hình Bóng
Xuân Thắm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét